Chúng ta đều cho rằng mắc sai lầm là điều đáng sợ nhất trong cuộc sống, thất bại là một thứ tiêu cực, tồi tệ nhất một người có thể gặp, thế nhưng ai cũng biết rằng nó không hề đúng.
Ở trường, chúng ta được dạy phải trả lời đúng mọi câu hỏi theo đáp án chuẩn. Về nhà, chúng ta được dạy phải vâng lời, xây dựng tính cách tốt và tuân thủ các nghi thức xã hội. Đi làm, chúng ta phải tập quen với kỳ vọng của sếp là không bao giờ được mắc sai lầm.
Trong tất cả những trường hợp trên, chúng ta đều sẽ bị “trừng phạt” nếu mắc sai lầm. Giáo viên sẽ trừ điểm khi bạn đưa ra câu trả lời sai; cha mẹ sẽ cắt tiền ăn sáng khi bạn không vâng lời và sếp sẽ trừ lương nếu bạn mắc sai lầm.
Chính vì vậy, không có gì ngạc nhiên khi ngay từ khi còn là những đứa trẻ, con người đã cảnh giác với sai lầm. Chúng ta coi sai lầm như một thất bại ghê gớm và cố gắng đế sống suốt cuộc đời mà không mắc bất cư sai lầm nào. Tâm lý này lâu dần trở thành sự cưỡng ép và nhiều người không dám thừa nhận sai lầm của mình.
Ở trường, chúng ta được dạy phải trả lời đúng mọi câu hỏi theo đáp án chuẩn. Về nhà, chúng ta được dạy phải vâng lời, xây dựng tính cách tốt và tuân thủ các nghi thức xã hội. Đi làm, chúng ta phải tập quen với kỳ vọng của sếp là không bao giờ được mắc sai lầm.
Trong tất cả những trường hợp trên, chúng ta đều sẽ bị “trừng phạt” nếu mắc sai lầm. Giáo viên sẽ trừ điểm khi bạn đưa ra câu trả lời sai; cha mẹ sẽ cắt tiền ăn sáng khi bạn không vâng lời và sếp sẽ trừ lương nếu bạn mắc sai lầm.
Chính vì vậy, không có gì ngạc nhiên khi ngay từ khi còn là những đứa trẻ, con người đã cảnh giác với sai lầm. Chúng ta coi sai lầm như một thất bại ghê gớm và cố gắng đế sống suốt cuộc đời mà không mắc bất cư sai lầm nào. Tâm lý này lâu dần trở thành sự cưỡng ép và nhiều người không dám thừa nhận sai lầm của mình.