Mới đây, tôi vừa đọc được một câu chuyện ấn tượng kể về một nhà khoa học nổi tiếng với những phát hiện quan trọng trong lĩnh vực vật lý học và thiên văn học.
Theo đó, trong một buổi phỏng vấn, phóng viên đã hỏi ông rằng điều gì đã khiến cho ông có sức sáng tạo lớn đến vậy, nhờ vào đâu mà ông luôn có những suy nghĩ vượt qua giới hạn của những người bình thường.
Và câu trả lời của nhà khoa học này đã khiến mọi người đều cảm thấy bất ngờ.
Câu chuyện chai sữa bò bị đổ
Ông kể lại, hồi hai tuổi, có một lần ông đã tự mình mở tủ lạnh để lấy một chai sữa bò nhưng do cái chai bị trơn nên đã tuột tay, làm chai sữa rơi vỡ tan tành. Sữa trong chai văng tung tóe, chảy lênh láng trên sàn bếp.
Đúng lúc đó, mẹ ông đi vào và nhìn thấy. Nhưng thay vì la mắng và trừng phạt, mẹ ông chỉ nói:
“Mẹ chưa từng thấy vũng sữa bò nào lớn thế này đâu. Làm ra được đống lộn xộn này thì con cũng giỏi đó. Sữa đổ thì cũng đã đổ rồi. Con có muốn chơi với vũng sữa này một lúc trước khi mẹ con mình dọn nó đi không?”.
Được lời như cởi tấm lòng, cậu bé 2 tuổi lúc đó vui mừng quay sang chơi với vũng sữa mình vừa tạo ra.
Một lúc sau, mẹ ông chậm rãi nói: “Con yêu, chơi xong rồi thì mình phải dọn dẹp cho sạch sẽ. Con định dùng gì để lau sàn nào, bọt biển, khăn tắm hay cây lau nhà?”. Ông đã chọn bọt biển và hai mẹ con vui vẻ lau dọn chỗ sữa bị đổ.